Cô gái Việt làm kỹ sư tại Nhật - Nhật ký những khó khăn bước đầu cách mà tôi đã giải quyết chúng khi mới đặt chân tới Nhật.
Xin chào mọi ngườ! Tôi tên là Diễm, nhưng ở công ty hay gọi tôi là Cao. Tôi đến Nhật Bản vào năm 2018 và hiện đang làm kỹ sư liên quan đến mảng giao diện người dùng tại một công ty tên là Amites Co., Ltd. ở Tokyo. Trong blog này, tôi sẽ kể cho bạn nghe về những rắc rối mà tôi gặp phải khi đến Nhật Bản.
Tôi sẽ rất vui và hạnh phúc nếu những chia sẻ của cá nhân tôi giúp ích được một phần nào đó cho các bạn đang sinh sống tại Nhật. Kể từ giờ thì tôi sẽ viết chia sẻ những bài viết liên quan đến các vấn đề tôi gặp phải khi mới đến Nhật nên các bạn hãy đón đọc nhé !
Nhật ký những khó khăn vào những ngày đầu khi tôi mới đặt chân tới Nhật - 3-
Bài này có lẽ sẽ hơi dài 1 chút, các bạn cố gắng đọc hết nha.
Khi mới đến Nhật, sự khác biệt văn hoá và sự thay đổi đồng hồ sinh học 1 cách đột ngột đã khiến tôi khá chật vật, cả về tinh thần lẫn thể chất.
Về văn hoá thì có rất nhiều điểm khác biệt so với Việt Nam. Ví dụ như văn hoá giao thông bên lề trái, văn hoá xếp hàng, rồi rất nhiều các quy tắc ngầm, văn hoá ứng xử văn minh khi đi trên tàu điện như không nói chuyện điện thoại, để điện thoại ở chế độ rung … Cụ thể về sự khác biệt về văn hoá đã dẫn đến những tình huống khiến tôi khó xử thì ở những bài viết tới tôi sẽ chia sẻ chi tiết với các bạn.
Về cuộc sống sinh hoạt thì kể mấy trang cũng chưa hết đâu. Sang Nhật, cú sốc đầu tiên tôi phải đối mặt là việc reset lại toàn bộ thời gian sinh hoạt trong 1 ngày.
Để tôi kể bạn nghe, tính từ khi tôi vào lớp 1 đến khi tốt nghiệp trung học phổ thông, nếu như 10 năm trời ở Việt Nam, hàng ngày dậy từ 4,5h sáng học bài, 7h vào học, 11 rưỡi tan, 12h ăn trưa, 5h chiều tan học, ăn tối lúc 7h, 9h lên giường ngủ thì khi sang Nhật tôi lại vào học lúc 9h sáng và tan lúc 12h trưa. Bữa trưa của tôi bắt đầu từ 2,3h chiều và từ 17h chiều đến 2h sáng, tôi vùi mình trong quán nướng, không phải để ăn nướng đâu, mà để pha đồ uống, bưng bê, lau dọn. Buổi đầu đi làm, tôi vừa mệt vừa chán vì từ trước đến giờ chưa bao giờ phải đứng lâu 8,9 tiếng như vậy. Ở nơi dễ tính thì tôi không rõ nhưng chỗ tôi đi làm nhân viên không được phép ngồi. Tôi bị sốc khi giấc ngủ của mình thay vì 9h tối thì lại là 3h sáng, và lại thức dậy vào 8h sáng hôm sau. Có những ngày cuối tuần hoặc ngày lễ, khách đông, tôi chạy hoa cả mắt, tụt cả tạp dề mà khách vẫn còn ô dề, các chị làm cùng tôi chạy từ lúc son phấn còn tưoi tắn rạng rỡ đến khi mặt mũi bơ phờ, môi trắng bệch mà khách vẫn đông. Những ngày như thế thì tôi và mọi người khỏi đi giải lao ăn uống gì luôn(ở Nhật khi làm từ 6 tiếng trở lên là sẽ được đi nghỉ giải lao, chỗ tôi làm là được giải lao 30 phút và ăn đồ ăn tự chọn trong quán). Nhiều khi tay chân run bần bật mà ra gặp khách vẫn phải cười, toàn cười cay đắng thôi chứ niềm nở không nổi lúc mệt và đói. Mọi người cũng đều thế nên thôi lại cùng nhau cố gắng chứ không có quạu.
Chưa kể sau này tôi học lên, trường học cả ngày, không có thời gian đi làm nữa nên tôi phải chuyển sang làm ca đêm, nó còn kinh khủng gấp nhiều lần so với cảm giác buổi đầu tôi đi làm. Sau mỗi ca đêm thì hầu như tôi không thể mở mắt để nghe giảng trên lớp nữa. Tôi tiếc tiền bố mẹ cho ăn học nên phải dùng nước tăng lực hoặc cafe để tỉnh táo nhưng lại tỉnh táo trong sự khó thở và nhịp tim đập nhanh. Có lẽ đó là vì trong thành phần của nước tăng lực và cafe chứa 1 chất kích thích nào đó khiến cơ thể tôi phản ứng lại mạnh mẽ như vậy. Tôi đã mất 1 khoảng thời gian dài để sắp xếp và thích nghi, để tránh làm ca đêm và tránh dùng các chất kích thích. Còn thời gian đầu do bị thay đổi đột ngột và bản thân tôi cũng không phải đứa khoẻ mạnh gì, nên tôi thường xuyên ốm vặt, cảm hoặc tiêu chảy. Nếu tôi mà là cái iphone 14 thì lúc nào cũng trong tình trạng hết pin sắp sập nguồn, cần được bảo dưỡng.
Hiện tại thì tôi đã tốt nghiệp và đi làm công ty, lại trở về quỹ đạo bình thường nên tôi đang cố gắng hoàn thiện và xây dựng 1 lối sống healthy lành mạnh. Những khó khăn tôi chia sẻ ở trên, chắc chắn các bạn du học sinh theo diện tự túc đã từng nếm trải và hiểu rồi, nhất là cái cảm giác khách đông chạy không ngơi chân ngơi tay.
Tôi hy vọng những bạn đã và đang bên Nhật thì hãy cố gắng duy trì và cân bằng cuộc sống để không bị ảnh hưởng đến sức khoẻ, vì không có sức khoẻ thì không thể làm gì ở xứ người, và người khổ đầu tiên sẽ là chính bản thân các bạn. Còn những bạn sẽ và sắp sang Nhật thì hãy chuẩn bị 1 sức khoẻ tốt, 1 tâm lý vững vàng, 1 tinh thần lạc quan để chiến đấu hết mình vì tương lai tươi sáng nhé !!